Chant Vietnamien - "Quê Hương Bỏ Lại" - Interprétée par HongTuyet
-
.
La chanson que j'ai souhaité chanter à cette occasion est une chanson qui m'a
beaucoup touchée par ses paroles d'une tristesse insondable ...
Bài hát mà tôi muốn trình bày nhân dịp này là một bài đã làm
tôi xúc động với những lời văn buồn vô tận...
Quê Hương Bỏ Lại
Những ngày xa quê hương
là những ngày mang đau thương
Một ngày xa quê hương
là một ngày mang đau khổ
Một ngày không nắng chay
và một ngày không mưa rào
một ngày thiếu hơi thở
của đồng cỏ nước Việt Nam
Đất nào sinh ra tôi
mẹ hiền nào cưu mang tôi
Miền nào nuôi thân tôi
mà giờ này tôi xa rồi
Này dòng sông phơi nắng
kìa ruộng đồng lúa chín vàng
giờ này đã xa rồi
và ngàn đời nhớ Việt Nam
Hãy nhớ và hãy nhớ
người Việt Nam đang lạc loài
hãy thương và hãy quý
tinh đồng bào ta với ta
hãy biết và hãy biết
rằng ngày mai khi ta về
hãy nhóm ngọn lửa hồng
đốt sáng vạn niềm tin
Gió chiều mang hương quê
lòng giật mình trong cơn mê
Ngày buôn ôi lê thê
mà hồn mình oi ê chề
Sài Gòn trong nắng chay
Đà Lạt sau trong suong mưa
Co con biển Vũng Tàu
sông tận cùng đến Cà Mau
Hêt rôi chiều quê hương tôi
thật tận cùng xa xôi thôi
con gi Nha Trang xưa
và dòng Đồng Nai hững hờ
nào Cần Thơ phoi nắng
và ruộng đồng lúa chín vàng
Giờ này đã xa rồi
và ngàn đời nhớ Việt Nam
Nhạc Sĩ : Musique de Tô Huyền Vân
Son pays derrière soi
Sont des jours où je traîne mon mal
Chaque jour loin de mon sol natal
Est un jour de souffrance morale
Un jour à attendre une pluie à torrent
Un jour sans le souffle revigorant
Du Vietnam venant de ses prés et ses champs
Cette douce mère qui m’avait enfanté
Cette région qui m’avait nourri
A présent j’en suis déjà éloigné
Et là : des rizières aux lourds épis dorés
Tout cela est bien loin désormais
Mais le Vietnam restera dans mon cœur à jamais
Que des vietnamiens sont dispersés et errants
Aimez-les et qu’ils soient pour vous importants
Ces gens qui sont de notre sang
Que lorsque je rentrerai au pays demain
Nous allumerons un feu immense
Pour éclairer les mille espérances
Et dans mon sommeil mon âme a sursauté
Ces longs jours, interminablement étirés
Laissent mon âme totalement épuisée
Dalat la prospère est sous la bruine noyée
Au soir dans le Cap de Vũng Tàu
Le courant s’en va jusqu’à la pointe de Cà Mau
Tellement loin de moi maintenant
Le ciel d’autrefois de Nha Trang
Et le Đồng Nai qui coulait, indifférent
Et là : des rizières aux lourds épis dorés
Tout cela est bien loin désormais
Mais le Vietnam restera dans mon cœur à jamais
Traduit par Léon
Merci à Anh Tuan mon photographe du jour.